Câu lạc bộ bóng đá Arsenal là một câu lạc bộ bóng đá chuyên nghiệp có trụ sở tại Holloway, Luân Đôn, hiện đang thi đấu tại Giải bóng đá Ngoại hạng Anh, giải … Xem thêm… Đấu cấp cao nhất trong hệ thống bóng đá Anh. Arsenal đã giành được 13 chức vô địch quốc gia, 14 Cúp FA (kỷ lục), 2 Cúp Liên đoàn Anh, 1 Cúp Liên đoàn Thế kỷ, 16 Siêu cúp Anh, 1 Cúp UEFA và 1 Cúp Inter-Cities Fairs. Arsenal là câu lạc bộ có số trận thắng ở cấp cao nhất nhiều thứ hai trong lịch sử bóng đá Anh, và cũng là đội bóng Anh duy nhất cho đến nay vô địch quốc gia với thành tích bất bại qua 38 vòng đấu, nhận biệt danh The Invincibles và giành Cúp vàng Ngoại hạng Anh. Từ khi Arsene Wenger đến dẫn dắt Arsenal mang đến cho nhiều người sự bất ngờ trong giới huấn luyện viên lúc bấy giờ. Ông được người hâm mộ Arsenal gọi với cái tên trìu mến là Giáo sư. Từ khi dẫn dắt Pháo thủ, ông đã mang về khá nhiều danh hiệu và đặc biệt là những cầu thủ xuất sắc đã được nhào nặn dưới bàn tay lão luyện của Arsene Wenger. Hãy cùng Toplist tìm hiểu nhé!
Dennis Nicolaas Maria Bergkamp sinh ngày 10 tháng 5 năm 1969, là một cầu thủ bóng đá nổi tiếng của Đội tuyển bóng đá quốc gia Hà Lan, hiện đang làm trợ lý HLV cho Frank De Boer tại Ajax. Ban đầu anh vốn là một tiền vệ trung tâm, nhưng Bergkamp đã được chuyển lên đá tiền đạo cắm và sau đó là tiền đạo hộ công, nơi anh vẫn thi đấu suốt sự nghiệp sau này. Bergkamp đã được Jan Mulder miêu tả như một cầu thủ “kĩ thuật điêu luyện nhất” và một “tiền đạo đá cặp trong mơ” của Thierry Henry. Vốn xuất thân là con trai của một thợ điện, Bergkamp sinh ra ở Amsterdam và là một cầu thủ nghiệp dư ở các giải đấu thấp. Anh được Ajax phát hiện tài năng khi mới 11 tuổi và đã chơi trận chuyên nghiệp đầu tiên của mình vào năm 1986. Việc chơi tốt ở mùa giải năm đó đã giúp anh được triệu tập lên tuyển quốc gia một năm sau cùng sự thu hút của một số câu lạc bộ lớn ở châu Âu. Bergkamp đã gia nhập câu lạc bộ nước Ý Internazionale vào năm 1993, nơi anh đã có hai mùa giải thực sự đáng quên.
Sau đó anh đã gia nhập Arsenal vào năm 1995. Đó là lúc mà Bergkamp đã trở lại phong độ chói sáng trước đây ở Ajax, qua đó góp phần giúp câu lạc bộ giành nhiều danh hiệu cao quý. Tiêu biểu là 3 chức vô địch Premier League, 4 danh hiệu FA Cup và ngôi á quân UEFA Champions League 2005 – 2006, đánh dấu mùa giải cuối cùng anh khoác lên mình màu áo đỏ trắng. Ở cấp độ quốc gia, Bergkamp đã vượt qua kỷ lục cũ của huyền thoại Faas Wilkes để trở thành tay săn bàn xuất sắc nhất của Hà Lan mọi thời đại vào năm 1998, mà sau này Patrick Kluivert và Robin van Persie đã vượt qua. Bergkamp được huyền thoại người Brazil Péle đánh giá là một trong những cầu thủ xuất sắc nhất trong thế hệ của mình cũng như xứng đáng lọt vào trong Top 100 cầu thủ vĩ đại nhất của FIFA. Năm 2007, anh vinh dự được mời gia nhập “Ngôi đền huyền thoại của làng bóng đá Anh” – là cầu thủ Hà Lan duy nhất và đến nay lập được ki tích này. Bergkamp đã từng đứng thứ ba trong danh sách đề cử rút gọn cho danh hiệu “Quả bóng vàng”. Do hội chứng sợ bay nên Bergkamp được các cổ động viên yêu quý của Arsenal gọi trìu mến là “Người Hà Lan không bay”. Tại Việt Nam đôi khi anh được mệnh danh “Thiên hạ đệ nhất tinh tế” do lối đá kỹ thuật đẹp mắt.
Thierry Henry
Thierry Daniel Henry sinh ngày 17 tháng 8 năm 1977, là một huấn luyện viên và cựu cầu thủ bóng đá người Pháp. Anh được coi là một trong những tiền đạo vĩ đại nhất mọi thời đại và cũng được xem là cầu thủ vĩ đại nhất trong lịch sử Premier League. Năm 2003 và 2004, Henry là Á quân Cầu thủ xuất sắc nhất năm của FIFA và Quả bóng vàng châu Âu trong năm trước đó. Anh được vinh danh là Cầu thủ xuất sắc nhất năm của PFA hai lần, Cầu thủ xuất sắc nhất năm của FWA ba lần và sáu lần liên tiếp có tên trong Đội hình tiêu biểu của PFA. Anh cũng được đưa vào FIFA FIFPro World XI một lần và Đội hình của năm UEFA năm lần. Anh là một trong những cầu thủ bóng đá được tiếp thị nhiều nhất trong những năm 2000. Henry là một trong hai cầu thủ đầu tiên được giới thiệu vào Đại sảnh Danh vọng Premier League năm 2021. Henry có trận ra mắt với Monaco vào năm 1994 trước khi ký hợp đồng với nhà đương kim vô địch Serie A Juventus. Tuy nhiên, do không được ra sân nhiều, cộng với những bất đồng với ban lãnh đạo của câu lạc bộ, đã khiến anh ký hợp đồng với câu lạc bộ Arsenal với giá 11 triệu bảng vào năm 1999. Dưới sự chỉ đạo của huấn luyện viên Arsène Wenger, Henry đã trở thành chân sút ghi nhiều bàn thắng nhất mọi thời đại của Arsenal với 228 bàn thắng trên mọi đấu trường.
Anh giành kỷ lục Chiếc giày vàng Premier League bốn lần, giành hai FA Cup và Premier League cùng câu lạc bộ, trong đó có một danh hiệu trong mùa giải bất bại được mệnh danh là The Invincibles. Anh tiếp tục trải qua hai mùa giải cuối cùng của mình cho Arsenal với tư cách là đội trưởng câu lạc bộ, dẫn dắt họ đến trận chung kết UEFA Champions League năm 2006. Vào tháng 6 năm 2007, anh chuyển đến Barcelona. Trong mùa giải 2008 – 2009, Henry là một phần quan trọng trong cú ăn ba lịch sử của câu lạc bộ khi họ vô địch La Liga, Copa del Rey và UEFA Champions League. Năm 2010, anh gia nhập New York Red Bulls của Major League Soccer (MLS), nhưng trở lại Arsenal dưới dạng cho mượn trong hai tháng vào năm 2012, trước khi giải nghệ vào năm 2014. Henry có được nhiều thành công cùng đội tuyển Pháp, giành chức vô địch FIFA World Cup 1998, UEFA Euro 2000 và FIFA Confederations Cup 2003. Anh được vinh danh là Cầu thủ Pháp xuất sắc nhất năm với kỷ lục 5 lần. Anh cũng có tên trong Đội hình xuất sắc của UEFA Euro 2000, là chủ nhân cả Quả bóng vàng và Chiếc giày vàng FIFA Confederations Cup 2003 và được đưa vào Đội hình tiêu biểu của FIFA World Cup 2006. Vào tháng 10 năm 2007, anh trở thành tay săn bàn kỷ lục của đất nước mình. Sau 123 lần ra sân và 51 bàn thắng, Henry từ giã sự nghiệp thi đấu quốc tế sau FIFA World Cup 2010.
Tony Alexander Adams sinh ngày 10 tháng 10 năm 1966, là một huấn luyện viên bóng đá và là cựu cầu thủ người Anh. Adams đã dành trọn sự nghiệp 22 năm của anh để chơi ở vị trí hậu vệ cho Arsenal. Anh được coi là một trong những cầu thủ vĩ đại nhất mọi thời đại của Arsenal bởi những người hâm mộ của CLB và có tên trong danh sách 100 Huyền thoại của Football League. Với Arsenal, anh đã giành được bốn danh hiệu ở Giải vô địch cao nhất của nước Anh, ba FA Cup, hai League Cup, một UEFA Cup Winners’ Cup và ba FA Community Shield. Một bức tượng nhằm tôn vinh Adams đã được khánh thành tại sân vận động Emirates vào ngày 9 tháng 12 năm 2011, cùng với bức tượng của Thiery Henry và Herbert Chapman. Khi kết thúc sự nghiệp cầu thủ anh chuyển sang làm huấn luyện viên bóng đá, trải qua những khoảng thời gian phụ trách Wycombe Wanderers, Portsmouth và đội bóng của Azerbaijan là Gabala.
Adams có trận ra mắt cho đội tuyển Anh trong trận đấu với Tây Ban Nha vào năm 1987, sau đó anh chơi ở Euro 88, ghi được một trong hai bàn thắng của đội tuyển Anh. Anh là cầu thủ đầu tiên trong những cầu thủ được sinh ra sau chiến thắng ở World Cup 1966 có vinh dự khoác áo đội tuyển Anh. Sau một khởi đầu đầy hứa hẹn trong sự nghiệp ở đội tuyển quốc gia, Adams đã phải chịu một loạt những thất bại trong những năm đầu của thập niên 1990. Anh đã bị loại khỏi đội hình tham dự World Cup 1990 một cách đầy bất ngờ bởi huấn luyện viên Bobby Robson và đã bỏ lỡ Euro 92 bởi chấn thương. Tuy nhiên, anh vẫn giữ được một vị trí thường xuyên ở hàng phòng ngự và sau khi Gary Lineker giã từ sân cỏ vào năm 1992, Adams chia sẻ chiếc băng đội trưởng của đội tuyển Anh với David Platt một cách không chính thức, mặc dù vậy Adams đã trở thành đội trưởng đội tuyển Anh ngay trước khi Euro 96 diễn ra, đồng nghĩa với việc vị trí của Platt trở nên khó đảm bảo. Tuyển Anh vào đến bán kết của Euro 96, trước khi để thua trên chấm phạt đền trước tuyển Đức.
Ian Edward Wright sinh ngày 3 tháng 11 năm 1963, Woolwich, London, là một cựu cầu thủ bóng đá người Anh, một người nổi tiếng trên truyền hình và radio và hiện đang là huấn luyện viên bán thời gian cho câu lạc bộ Milton Keynes Dons. Là cầu thủ giành được nhiều thành công với các câu lạc bộ của London như Crystal Palace và Arsenal, trong 7 năm tại Arsenal, anh đã một lần vô địch Premier League, 2 cúp FA, 1 cúp liên đoàn và một lần nâng cao danh hiệu UEFA Cup Winners’ Cup. Anh đã thi đấu tổng cộng 581 trận, ghi 387 bàn thắng cho 7 câu lạc bộ ở Anh và Scotland và 33 lần khoác áo đội tuyển quốc gia Anh. Ngoài ra, Wright còn từng thi đấu tại Premier League cho West Ham United và Nottingham Forest, tại Scottish Premier League cho câu lạc bộ Celtic và ở giải hạng nhì Anh cho Burnley. Sau khi giã từ sân cỏ, anh hoạt động tích cực trong lĩnh vực truyền thông, chủ yếu trong các chương trình truyền hình và radio liên quan đến bóng đá. Con trai của anh, Bradley và người con ghẻ, Shaun đều là cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp.
Wright chuyển đến Arsenal vào tháng 9 năm 1991 với mức giá 2,5 triệu £, phí chuyển nhượng kỉ lục của câu lạc bộ vào thời điểm đó. Anh ghi bàn thắng đầu tiên trong trận ra mắt gặp Leicester City tại cúp liên đoàn và lập hat-trick trong trận đấu đầu tại giải gặp Southampton. Anh giành giải thưởng chiếc giày vàng ngay trong mùa giải đầu tiên với 29 bàn thắng. Anh đã ghi một hat-trick trong vòng đấu cuối của mùa giải gặp Southampton. Bàn thắng thứ ba của anh cũng là bàn thắng cuối cùng được ghi ở giải hạng nhất cũ. Wright trở thành cầu thủ ghi bàn hàng đầu của câu lạc bộ trong 6 mùa giải liên tiếp và đóng vai trò quan trọng trong thành công của câu lạc bô trong thập niên 90 khi giành cú đúp cúp FA và cúp liên đoàn năm 1993. Anh ghi bàn trong cả trận chung kết cúp FA và trận đấu lại gặp Sheffield Wednesday. Wright còn giúp Arsenal lọt đến trận chung kết UEFA Cup Winners’ Cup 1994, mặc dù anh bị treo giò trận chung kết nhưng Arsenal vẫn đánh bại Parma với tỉ số 1 – 0. Mùa giải đó họ kết thúc ở vị trí thứ 4 tại Premier League.
Patrick Vieira
Patrick Donalé Vieira sinh ngày 23 tháng 6 năm 1976, là một cựu cầu thủ bóng đá người Pháp. Anh nổi lên trong khoảng thời gian chơi tại câu lạc bộ Arsenal từ 1996-2005. Anh đã từng đeo băng đội trưởng và cùng Arsenal giành được 3 chức vô địch ngoại hạng Anh và 4 Cúp FA. Anh đã chơi một mùa bóng cho Juventus sau đó gia nhập câu lạc bộ Inter Milan vào năm 2006. Anh đá có 105 lần khoác áo đội tuyển quốc gia Pháp. Anh là thành viên đội tuyển Pháp giành cúp vô địch thế giới năm 1998, cúp vô địch châu Âu năm 2000 và là đội trưởng của đội tuyển Pháp tham dự Euro 2008. Năm 2004 anh được bầu vào danh sách FIFA 100.
Sinh ra tại Sénégal, gia đình anh chuyển đến Pháp năm anh lên 8 tuổi và anh không quay lại Senegal cho đến năm 2003. Khởi đầu sự nghiệp anh chơi cho câu lạc bộ AS Cannes khi anh 17 tuổi và trở thành đội trưởng của đội này khi anh 19 tuổi. Không lâu sau anh đã đến Ý và gia nhập câu lạc bộ AC Milan nhưng anh chỉ thi đấu cho câu lạc bộ này đúng 2 trận trược khi chuyển sang Anh chơi cho Arsenal. Ngày 14 tháng 7 năm 2011, Vieira đã chính thức tuyên bố giã từ sự nghiệp cầu thủ và chuyển qua làm công tác huấn luyện ở Manchester City.
David Andrew Seaman sinh ngày 19 tháng 9 năm 1963, là một cựu cầu thủ bóng đá người Anh thi đấu ở vị trí thủ môn. Trong sự nghiệp kéo dài từ năm 1981 đến 2004, ông nổi tiếng nhất nhờ quãng thời gian chơi bóng cho câu lạc bộ Arsenal. Ông đã có tới 75 lần khoác áo đội tuyển Anh và là thủ môn có nhiều lần ra sân cho đội tuyển nước này chỉ sau Peter Shilton. Năm 1997, ông được trao huân chương MBE nhờ những cống hiến cho bóng đá. Đỉnh cao sự nghiệp của Seaman nằm ở quãng thời gian ông làm thủ môn cho Arsenal và tuyển Anh ở các thập niên 1990 và 2000. Trong thời gia khoác áo Arsenal, ông đã giành 3 chức vô địch quốc gia (1991, 1998, 2002), 4 Cúp FA (1993, 1998, 2002, 2003), Cúp Liên đoàn Anh năm 1993 và Winners’ Cup 1994. Ông cũng thi đấu cho tuyển Anh ở các chiến dịch giải vô địch thế giới (1998 và 2002) và giải vô địch châu Âu (1996 và 2000).
Pha cứu thua của Seaman trước cú dứt điểm của Paul Peschisolido từ đội Sheffield United tại trận bán kết Cúp FA 2002 – 2003 được giới truyền thông miêu tả là một trong những pha cản phá hay nhất từ trước đến nay. Seaman từng được Sách Kỷ lục Guinness ghi danh nhờ thành tích bắt bóng rơi từ độ cao kỷ lục 102,5 m. Những điểm trừ trong sự nghiệp của ông là hai lỗi nghiêm trọng mà ông mắc phải đều đến từ những tình huống sút xa đầu tiên là bàn thủng lưới muộn phút bù giờ trong trận Chung kết Winners’ Cup 1995 của Arsenal và bàn thủng lưới từ pha đá phạt của Ronaldinho bên phía Brasil tại từ kết giải vô địch thế giới 2002 của tuyển Anh. Vốn là một người thuận trái, song Seaman lại ném bóng bằng tay phải và sút bóng bằng chân phải. Năm 2004 ông giải nghệ do tái phát chấn thương vai. Tháng 6 năm 2012, ông được bổ nhiệm làm huấn luyện thủ môn của câu lạc bộ Wembley thuộc giải Combined Counties Football League.
Robert Emmanuel Pires sinh ngày 29 tháng 10 năm 1973, là một huấn luyện viên và cựu cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Pháp. Pires chơi cho các đội bóng của Pháp là Metz và Marseille trước khi chuyển đến Arsenal, nơi anh đoạt hai chiếc cúp FA và hai danh hiệu vô địch Ngoại hạng Anh, trong đó có chiến tích bất bại mùa 2003 – 2004 của Pháo thủ. Trong màu áo đội tuyển Pháp, Pires có 79 lần ra sân từ năm 1996 đến 2004 đại diện cho quốc gia của mình, trong đó phải kể đến các lần đăng quang cùng đội tuyển tại giải vô địch thế giới 1998 và giải vô địch châu Âu 2000. Anh cũng góp mặt trong đội hình tiêu biểu mùa giải của PFA ở các mùa 2001 – 2002, 2002 – 2003 và 2003 – 2004, đồng thời là Cầu thủ xuất sắc nhất giải ở chiến dịch Cúp Liên đoàn châu lục 2001, Cầu thủ xuất sắc nhất năm của FWA ở mùa 2001 – 2002, Cầu thủ trẻ xuất sắc nhất giải vô địch quốc gia Pháp ở mùa 1995 – 1996 và nằm trong danh sách 100 cầu thủ vĩ đại nhất còn sống do “Vua bóng đá” Pelé bầu chọn. Anh còn được các cổ động viên Arsenal bình chọn là cầu thủ vĩ đại thứ 6 trong lịch sử câu lạc bộ. Xuyên suốt sự nghiệp Pires chủ yếu chơi ở vị trí tiền vệ công lệch trái, nhưng cũng có thể chơi khắp khu trung tuyến hoặc ở vị trí hộ công. Pires hiện đang làm công tác huấn luyện tại Arsenal.
Arsenal là đội đã giành được chữ ký của Pires với giá 6 triệu bảng sau cuộc cạnh tranh khốc liệt từ Real Madrid và Juventus, nhằm thay thế cho Marc Overmars, người vừa chuyển sang đầu quân cho Barcelona với giá kỷ lục 25 triệu bảng. Ban đầu phong độ của Pires khá phập phù và một số người còn chỉ trích anh khi cầu thủ này bình luận rằng giải đấu tại Anh quá nặng về thể chất. Tuy nhiên, anh dần dần lấy lại phong độ mình từng thể hiện tại Metz: anh lập công sau một pha solo ngoạn mục vào lưới Lazio ở Champions League 2001 – 2002 và giúp Pháo thủ giành thắng lợi trước kình địch Tottenham Hotspur trong hai trận bán kết cúp FA. Tuy nhiên, Arsenal lại để mất chức vô địch vào tay Liverpool khi thua chung cuộc 1 – 2 ở trận chung kết. Đến mùa 2001 – 2002, Robert Emmanuel Pires đã hoàn toàn nắm bắt được lối chơi bóng ở Anh và có một trong những mùa giải hay nhất của mình. Anh lập những siêu phẩm vào lưới Middlesbrough và Aston Villa. Trước Aston Villa, Pires nhận đường phất bóng dài từ Freddie Ljungberg, khống chế bằng pha lốp bóng vượt qua hậu vệ George Boateng rồi kết thúc bằng cú lốp bóng ngoạn mục tiếp theo qua đầu của thủ thành Peter Schmeichel, đưa bóng đi vào lưới. Anh dẫn đầu về thành tích kiến tạo tại Ngoại hạng Anh và được bầu chọn là Cầu thủ xuất sắc nhất mùa của FWA cũng như Cầu thủ xuất sắc nhất mùa của Arsenal khi góp công giúp Pháo thủ giành chức vô địch. Tuy nhiên một chấn thương gân kheo ở trận gặp Newcastle United ở cúp FA khiến anh bỏ lỡ cơ hội tham dự giải vô địch thế giới 2002 cùng tuyển Pháp.
Emmanuel Laurent Petit sinh ngày 22 tháng 9 năm 1970, là một cựu cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Pháp, từng chơi ở vị trí tiền vệ ở cấp câu lạc bộ cho Barcelona, Monaco, Arsenal và Chelsea. Anh ấy đã đại diện cho Pháp ở cấp độ quốc tế trong hai FIFA World Cup và hai UEFA European Championships, anh ghi bàn thắng thứ ba trong chiến thắng 3 – 0 của Pháp trong trận Chung kết FIFA World Cup 1998 và cũng là thành viên của đội tuyển Pháp giành chức vô địch UEFA Euro 2000. Petit bắt đầu sự nghiệp của mình tại câu lạc bộ nhỏ ES Arques-la-Bataille trước khi có chữ ký của huấn luyện viên Arsene Wenger của Monaco bên ở tuổi 18. Ông có trận ra mắt ngay sau đó và chơi trong năm 1989 Coupe de France thức. Petit trở thành một cầu thủ thường xuyên ở Monaco, chơi ở vị trí tiền vệ trái hoặc tiền vệ trung tâm. Năm 1991, ông giành được Coupe de France với Monaco và cũng đóng trong năm 1992 Cúp European Cup Winners’ chính thức (mà Monaco thua Werder Bremen ). Vào năm 1996 – 1997, mùa giải cuối cùng của anh ấy tại Monaco, anh ấy đã dẫn dắt đội bóng của mình đến chức vô địch Ligue1.
Petit gia nhập Arsenal vào tháng 6 năm 1997 với giá 2,5 triệu bảng, nơi anh tái hợp với cựu huấn luyện viên Monaco Arsène Wenger. Wenger đã chuyển Petit từ tiền vệ trung tâm sang tiền vệ phòng ngự và đá cặp với cầu thủ người Pháp Patrick Vieira. Bộ đôi người Pháp đã hình thành mối quan hệ đối tác giữa các tiền vệ và mang lại thành công ngay lập tức, khi Petit giành cú đúp với Arsenal trong mùa giải đầu tiên của anh ấy, giành cả chức vô địch Premier League và FA Cup. Tổng cộng, trong ba mùa giải trong sự nghiệp Arsenal, Petit đã có 118 lần ra sân và ghi được 11 bàn thắng. Sau mùa giải đầu tiên ở Camp Nou, Petit được liên kết với việc trở lại Anh với Manchester United, Tottenham và Chelsea, gia nhập đội bóng sau vào năm 2001 trong một hợp đồng chuyển nhượng trị giá 7,5 triệu bảng. Ban đầu, anh là cầu thủ thường xuyên ở đội một của The Blues trong mùa giải đầu tiên khá thất vọng và đã chơi trong trận chung kết FA Cup 2002 mà Chelsea để thua trước câu lạc bộ cũ của anh, Arsenal. Anh ấy ghi bàn thắng đầu tiên cho Chelsea trong chiến thắng 2 – 1 trước Derby vào ngày 30 tháng 3 năm 2002.
Marc Overmars
Marc Overmars sinh ngày 29 tháng 3 năm 1973, là một cựu cầu thủ bóng đá người Hà Lan và hiện tại đang làm quản lý bóng đá cho câu lạc bộ Ajax. Trong sự nghiệp bóng đá, anh chơi ở vị trí tiền vệ cánh và nổi tiếng với tốc độ và kỹ thuật của mình. Và với tốc độ khủng khiếp của mình anh được mọi người đặt biệt danh là “Gà lôi” hay đơn giản là “meep-meep”. Marc Overmars gia nhập Arsenal năm 1997, là một cầu thủ chạy cánh với tốc độ khủng khiếp, những pha bứt tốc của anh cũng rất mạnh mẽ và táo bạo. Trong 3 mùa giải thi đấu cho Pháo thủ, anh là một trong những nhân tố chủ chốt dẫn đến thành công của đội bóng và có được 40 bàn thắng sau 141 lần ra sân. Anh đã cùng Pháo thủ giành chức vô địch Ngoại hạng Anh mùa giải 1997 – 1998.
Overmars khởi đầu sự nghiệp ở SV Epe, một câu lạc bộ nhỏ của Hà Lan trước khi chuyển sang Go Ahead Eagles. Sau đó, câu lạc bộ Willem II Tilburg đã bỏ ra 200.000 bảng Anh để đưa anh về với họ. Trong mùa giải 1991 – 1992, anh đã chuyền về chơi cho Ajax Amsterdam. Marc Overmars trở nên nổi tiếng tại Ajax dưới thời Louis van Gaal. Anh là cầu thủ của Ajax giành cúp C1 châu Âu năm 1995 khi họ giành chiến thắng trước A.C. Milan của Ý. Tuy nhiên, chẳng bao lâu sau anh gặp chấn thương trầm trọng ở đầu gối phải năm 1996, khiến cho anh không thể tham gia Euro 1996. Mặc dù Overmars đang bị chấn thương nhưng huấn luyện viên của Arsenal, Arsène Wenger, vẫn ký hợp đồng với anh vào mùa hè năm 1997. Tại London, tài năng của anh đã được chứng minh bằng sự khéo léo tuyệt vời, có được những bàn thắng quan trọng, như bàn thắng duy nhất trong trận chung kết cúp FA năm 1998, trận đấu mà Arsenal đã giành chiến thắng trước Manchester United ngay tại Old Trafford, dẫn tới cú đúp trong năm này.
Paul Charles Merson sinh ngày 20 tháng 3 năm 1968, là một chuyên gia truyền hình bóng đá người Anh, cựu cầu thủ và quản lý bóng đá chuyên nghiệp. Ban đầu là một tiền đạo, Merson tìm thấy thành công ở vị trí tiền vệ tấn công và tiền vệ kiến thiết sau này trong sự nghiệp của mình. Sau khi ra mắt Arsenal trong mùa giải 1986 1987, Merson đã chơi 11 mùa giải với câu lạc bộ Bắc London. Khi còn khoác áo Pháo thủ, Merson là nhân tố quan trọng trong thành công của câu lạc bộ dưới thời HLV người Scotland, George Graham, hai lần giành chức vô địch Liên đoàn bóng đá Anh, FA Cup, Cúp Liên đoàn bóng đá và Cúp Người chiến thắng Cúp C1 châu Âu. Năm 1997, anh gia nhập Middlesbrough, giúp câu lạc bộ thăng hạng lên Premier League và kết thúc với vị trí á quân tại Cúp Liên đoàn bóng đá 1997 – 1998. Sau khi gia nhập Aston Villanăm 1998, Merson tiếp tục trở thành đội trưởng câu lạc bộ và chơi cho đội trong trận Chung kết FA Cup 2000, trận cuối cùng được tổ chức tại sân vận động Wembley ban đầu. Năm 2002, anh ký hợp đồng với Portsmouth hạng hai và là đội trưởng câu lạc bộ giành chức vô địch Giải hạng nhất và thăng hạng lên Premier League. Một năm sau, anh trở lại West Midlands với Walsall, nơi anh tiếp tục làm quản lý cầu thủ cho đến khi bị sa thải vào tháng 2 năm 2006. Sau đó, anh có thời gian ngắn chơi với các câu lạc bộ không thuộc giải đấu Tamworth, Thị trấn Welshpool, Caerau và Biệt thự Hanworth. Merson đã 21 lần khoác áo đội tuyển bóng đá quốc gia Anh và đại diện cho quốc gia tại Giải vô địch châu Âu UEFA năm 1992 và FIFA World Cup 1998.
Merson bắt đầu sự nghiệp của mình tại Arsenal, gia nhập câu lạc bộ với tư cách là người học việc vào năm 1984. Sau thời gian cho mượn tại Brentford, sau đó là dưới sự dẫn dắt của huấn luyện viên Frank McLintock, anh có trận ra mắt Pháo thủ vào ngày 22 Tháng 11 năm 1986 trước Manchester City và dần dần khẳng định mình trong màu áo Arsenal thành công của George Graham vào cuối những năm 1980. Đến mùa giải 1988 – 1989, anh đá chính thường xuyên ở cánh phải, cuối cùng Arsenal đã giành được chức vô địch giải hạng Nhất với bàn thắng của Michael Thomas ở phút bù giờ trong trận đấu cuối cùng của mùa giải gặp Liverpool tại Anfield. Merson ghi bàn mười lần trong mùa giải đó, ra mắt đội U21 Anh và được PFA bầu chọn là Cầu thủ trẻ xuất sắc nhất năm. Năm 1991, Merson đạt được một chức vô địch giải đấu khác với Arsenal và có mùa giải ghi bàn cao nhất trong sự nghiệp với 13 bàn thắng. Anh cũng giành cú đúp Cúp FA và Cúp Liên đoàn vào năm 1993, ghi bàn trong trận Chung kết Cúp Liên đoàn bóng đá năm 1993 trước Sheffield Wednesday. Một năm sau, anh giúp Arsenal giành được chiếc cúp châu Âu đầu tiên sau 24 năm khi Pháo thủ đánh bại Parma ở Copenhagen để giành chức vô địch Cúp C1 châu Âu 1993 – 1994. Sự nghiệp của Merson lên đường vào tháng 11 năm 1994 khi anh thừa nhận nghiện rượu, cocaine và cờ bạc. Hiệp hội bóng đá đã sắp xếp để Merson trải qua một chương trình phục hồi ba tháng và anh ấy trở lại đội bóng vào tháng 2 năm 1995, ngay trước khi sa thải George Graham với tư cách là huấn luyện viên. Theo huấn luyện viên tạm Stewart Houston, Merson đã giúp Arsenal đạt Cup Winners Cup chính thức cho mùa giải thứ hai liên tiếp, nơi mà Arsenal thua Real Zaragoza tại Parc des Princes tại Paris.
Arsenal là trung tâm đào tạo trẻ lớn nhất ở Anh và là một đội bóng có uy tín. Đội bóng luôn cho ra đời những tài năng hàng đầu trong làng bóng đá thế giới. Các cầu thủ của đội bóng này vẫn sẽ mãi là huyền thoại trong lòng những fan hâm mộ của Pháo thủ thành London, dù đội bóng đã có nhiều thay đổi cho đến thời điểm hiện tại.